Anh chồng siêu nhắng!

28/08/2023Cách suy nghĩ,Nhật kí,truyện ngắn hàng ngày

Con đường học tiếng Việt gian nan…

Anh cố gắng học tiếng Việt để xoay sở công việc từ khi sang Việt Nam 2 năm trước. (Đương nhiên là không phải như anh hay nói “anh học tiếng Việt là vì vợ anh" —- nghe vô là biết nịnh đầm rồi…) Nhưng khả năng tự học của anh siêu vô bờ bến, không qua trường lớp, không ai dạy, anh tự tìm hiểu, đọc sách, lên mạng tìm tòi đủ thứ, khả năng tự học của anh ai cũng phải trầm trồ. Chắc không phải người Nhật nào cũng được như anh nhỉ. Mình phải tự hào về khoản này…

Tiếng Việt mà anh học sẽ khiến cho ông già, con nít ai cũng phải bật cười về độ siêu nhắng về cách dùng từ và cách mà anh diễn tả nó.

Những câu siêu củ chuối như, anh muốn tắm răng và rửa đầu = đánh răng và gội đầu…. luôn là cách anh hồn nhiên sử dụng để chọc mình cười mỗi khi làm sai hay hố điều gì đó. Sao mà nhịn cười được tiếng Việt vạn năng như thế này.!

Anh nhớ rất nhanh nhưng nhớ nhầm nghĩa chữ nào thì thôi rồi, sửa lại bao nhiêu lần cũng bằng thừa. Dấu câu là thứ xa xỉ nhất được anh ban phát sử dụng rộng rãi. Bất kể một từ có đến 2, 3 thanh dấu nó đều có thể viết được bởi anh. Hôm rồi anh hỏi mình một phát, hết biết trả lời luôn. Tại sao chữ “Bât" không đọc được. Tại sao chữ Hăc và chữ Hắc  lại đọc giống nhau vậy…

Công việc nhà ư, anh sẽ làm….

Anh giỏi trong việc sắp xếp hợp lí và thứ tự tất cả.  Vì vậy có một sự phân công nhẹ như sau: Ăn cơm xong, mình hỏi “rửa chén và phơi đồ anh muốn làm gì?", chồng Nhật sẽ trả lời khác gì so với chồng Việt nhỉ? “Anh sẽ phơi đồ", câu trả lời 10 lần như một. Anh không giỏi xếp áo quần, và thực sự kinh khủng khi nhìn tủ đồ sau khi anh trổ tài xếp xúa. Anh bảo thích nấu ăn, nhưng chỉ nấu thôi nha, khoản đi chợ, cắt, rửa đồ và rửa chén thì vợ làm đê-eee…

Một sự suy nghĩ rất logic đó là vợ họ Hồ, tên A và ba vợ tên B, suy ra ba vợ tên là Hồ Thị B (@@ – chỉ có chảy nước mắt thôi) và anh đã đặt tài khoản iPad cho papa mình là Hồ Thị B mà không cần xác nhận lại với chủ nhân cái tên này một tiếng.

11415507_860125304060766_3396141253310940893_o

 

Vợ hỏi, nếu có một món đồ của Doraemon thì chồng muốn món gì, chồng nói muốn có tuýp thuốc chống không mọc tóc. (thiết nghĩ Doraemon làm gì có thuốc đó trời, nhưng không gặn hỏi vì bạn ấy có nguyên bộ Doraemon đủ các tập, nhỡ đâu ở mấy tập mình chưa xem có xuất hiện thuốc đó thì sao, mất mặt lắm*). Té ra là không muốn tóc vì không muốn đi cắt tóc. — Bị mắc cỡ trời ạ. Và cứ mỗi lần dụ đi cắt tóc là nói, thôi vợ cắt đi. Thế là vợ lôi ngay ra tấm hình của ông anh họ hồi xưa bị xẻn mái gáo dừa, nói là vợ cũng chỉ có trình ngang ngửa vậy thôi, ok thì vợ cắt, đỡ tốn tiền. Khi đó mới dùng dằng leo lên xe đi.

Chuyện xưa nay kể… chuyện kể rằng đàn ông thường cạo râu mỗi ngày. Và chồng mình cũng thế. Và chuyện cũng kể rằng không có bất cứ một người đàn ông nào lại dùng máy cạo râu để xởn ngay chân mày của mình cả. Nếu có cũng là do đang mớ ngủ nên quơ nhầm thôi. Và chồng mình đã vậy. Hết hồn khi anh ấy mang một miếng băng dính trên lông mày, tưởng bị thương, hỏi ra thì được tiết lộ cho một tin dữ là “anh cạo lộn chỗ—@@". Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, cười chảy nước mắt hồi chắc cạn mất.